Lạng Sơn quê ngoại
Về xứ Lạng, ôi quê ngoại mến yêu,
Tình người ấm áp, nồng nàn như gió chiều.
Fair play, nghĩa tình, chan hòa niềm vui,
Dẫu xa cách bao lâu, lòng vẫn nhớ về nơi.
Sau bữa cơm no, say sưa chén rượu nồng,
Vịt quay thơm lừng, bánh tro dẻo dẻo lòng.
Rượu nếp cẩm cay, xôi tím muối vừng bùi,
Rau sạch vườn quê, bánh ngải ngọt lịm người.
Cả cốp xe đầy, như hàng cứu trợ trao,
Tình người Lạng Sơn, mênh mông, đong đầy bao.
Anh chị em mình, ríu rít tay bắt mặt mừng,
Nụ cười rạng rỡ, xua tan mọi muộn phiền.
Lòng em nợ mãi, chất tình Lạng Sơn quê,
Nhớ thương da diết, mong ngày được trở về.
Cùng người dân Lạng, chung tay vun đắp xây,
Quê hương ngày càng đẹp, chan hòa yêu thương này.
Doanh nhân Nguyễn Thị Thanh Hòa - Tổng Giám đốc Dược phẩm Vimos chia sẻ rằng: “Thành công của một doanh nghiệp không chỉ nằm ở các con số kinh doanh, mà còn ở các giá trị mang đến cho cộng đồng, đất nước cũng như đối tác, khách hàng và cả những người cộng sự của mình. Quan điểm của mỗi người về thành công là khác nhau. Suy nghĩ của riêng tôi, thành công phải song hành với hạnh phúc và bình an trong tâm hồn – Đó mới là điều tôi luôn hướng tới.”
Bình luận bài thơ "Lạng Sơn quê ngoại"
Bài thơ "Lạng Sơn quê ngoại" của tác giả là một lời ca ngợi đầy cảm xúc về quê hương Lạng Sơn mến yêu. Bài thơ sử dụng ngôn ngữ giản dị, mộc mạc nhưng lại vô cùng chân thành, lay động lòng người.
Mở đầu bài thơ, tác giả đã khẳng định một cách mạnh mẽ: "Về xứ Lạng, ôi quê ngoại mến yêu". Câu thơ như một lời chào tha thiết, nồng nàn, thể hiện tình cảm sâu nặng của tác giả đối với quê hương. Hai từ "mến yêu" được đặt ở cuối câu thơ như một điểm nhấn, khẳng định sự yêu mến, trân trọng của tác giả dành cho quê hương Lạng Sơn.
Tiếp theo, tác giả miêu tả cảnh sinh hoạt của người dân quê sau bữa cơm no: "Sau bữa cơm no, say sưa chén rượu nồng". Câu thơ gợi lên hình ảnh những người dân quê Lạng Sơn hiếu khách, chất phác, quây quần bên nhau sau một ngày lao động vất vả. Họ cùng nhau thưởng thức những món ăn đặc sản của quê hương như vịt quay, bánh tro, rượu nếp cẩm, rau sạch, xôi tím muối vừng, bánh ngải. Những món ăn dân dã, bình dị ấy tuy đơn sơ nhưng lại chứa đựng biết bao tình cảm của người dân quê dành cho nhau và dành cho quê hương.
Hình ảnh "cả cốp xe đầy, như hàng cứu trợ trao" là một hình ảnh ẩn dụ vô cùng độc đáo và ấn tượng. Nó thể hiện sự hào phóng, mến khách của người dân Lạng Sơn. Họ sẵn sàng chia sẻ những gì mình có với những người thân yêu, với những người bạn xa quê.
Câu thơ "Lòng em nợ mãi, chất tình Lạng Sơn quê" là một lời thổ lộ chân thành của tác giả. Tác giả cảm thấy mình đã mắc nợ tình người Lạng Sơn, nợ những món ăn ngon, nợ những nụ cười hiếu khách, nợ những tình cảm chân thành. Nợ ấy sẽ mãi mãi trong lòng tác giả và sẽ thôi thúc tác giả quay trở về quê hương.
Bài thơ kết thúc bằng lời hứa hẹn sẽ "cùng người dân Lạng, chung tay vun đắp xây". Đó là lời hứa hẹn về một tương lai tươi sáng cho quê hương Lạng Sơn. Tác giả mong muốn được góp sức mình để xây dựng quê hương ngày càng đẹp đẽ, văn minh.
Nhìn chung, bài thơ "Lạng Sơn quê ngoại" là một bài thơ hay, giàu cảm xúc. Bài thơ đã miêu tả một cách sinh động cảnh sinh hoạt của người dân quê Lạng Sơn, thể hiện tình cảm yêu mến, trân trọng của tác giả đối với quê hương. Bài thơ sử dụng ngôn ngữ giản dị, mộc mạc nhưng lại vô cùng chân thành, lay động lòng người.
Hoàng Gia
0 nhận xét:
Đăng nhận xét